Thứ Tư, 7 tháng 10, 2009

Vui và ý nghĩa...

Hum qua mình sốt gần 38 độ C. Tưởng sắp chết tới nơi, lại còn viêm họng nữa, khạc đờm ra mà có cả máu nữa chứ, hichic... Uống mấy viên thuốc của chị Hạnh cho quả là hiệu quả. Sáng nay thấy êm giọng.
Lại đúng ngày diễn ra chiến dịch Thành Phố Xanh nữa chứ, nếu nó mà diễn ra hum qua thì sốt kiểu đó là khỏi đi lun. May quá! hihihi... Sáng mới có 6h có mặt tại NVHTN tập trung, mình tới sớm phết, tuy nhiều người tới sớm hơn nhưng mà cùng chung số phận là mấy cô bác giữ xe chưa tới nên đành ở ngoài. Sớm làm gì cũng như không nhỉ?hihihi...
Một tràng những phát biểu của các vị quan chức, đại biểu... Cuối cùng thì cũng xuất quân. Được trang bị đầy đủ từ khẩu trang, găng tay, kẹp rác, chổi, mê hót rác và cả xe rác... Tất cả lên đường lượm rác thôi! Mặc dù thật sự cũng chỉ làm mang tính chất hình thức để kêu gọi tinh thần bảo vệ môi trường thôi nhưng tôi thấy thật vui vì đã làm một việc có ích cho xã hội. Hơn nữa mặc dù cũng chỉ làm tượng trưng nhưng chúng tôi đã di chuyển một quãng đường tương đối dài đấy chứ: bắt đầu từ giao lộ Nguyễn Đình Chiểu - Pasteur làm dọc theo đường Pasteur rồi lên Điện Biên Phủ, rẽ sang Nam Kỳ Khởi Nghĩa đến giao lộ Nam Kỳ Khởi Nghĩa - Nguyễn Đình Chiểu mới xong. Và đương nhiên không thể không kể tới thành tích nhỉ? Thú thật là làm chưa kỹ lắm thế nhưng nguyên 1 xe rác của chúng tôi đã đầy ắp, nếu làm kĩ từng tí một thì lấy chỗ đâu, lấy gì chứa nhỉ?!!!
Thật ra, đó là điều khá an ủi, bởi lẽ thời gian diễn ra ngắn, xe cộ nhiều, điều kiện không cho phép chúng tôi làm quá kĩ nhưng đã đạt được như vậy là vô cùng tốt đẹp rồi. Khi đi còn đỡ, khi về kẹt xe quá trời lun...
Chúng tôi là những TNV đến từ nhiều trường Đại học khác nhau, thậm chí có cả người lớn, những bạn đã ra trường..., tất nhiên Sinh viên chiếm số lượng đông nhất rồi. Chúng tôi chỉ gặp nhau trong một thời gian vô cùng ngắn ngủi. Một số bạn tôi đã gặp trước đó mấy ngày trong đợt tập trung phổ biến những thông tin cần thiết cho chiến dịch nhưng cũng chỉ có chưa đầy 2 tiếng đồng hồ và cũng chỉ mới biết mặt nhau mà thôi. Một số bạn khác thì mới tinh, lực lượng bổ sung sau tôi không biết nhưng chỉ với gần 2 tiếng đồng hồ đi quét rác hưởng ứng chiến dịch, ngoài việc thực hiện công việc, chúng tôi cũng đã làm quen và nói chuyện với nhau. Như đã nói, chỉ với một thời gian ngắn ngủi, nhưng chúng tôi cũng đã có những thông tin, thiện cảm với nhau, có một sự gắn kết nhất định với nhau mà tôi tin là không hẳn nhóm nào cũng được như thế. Tranh thủ nhí nhố, chụp vài bức ảnh, xin nick chat nhau để share ảnh... vui ơi là vui. Đã thế mấy đứa còn đòi khi nào họp lại vui chơi nữa chứ... Tất nhiên biết rằng điều đó sẽ khó thành hiện thực nhưng chúng tôi đã có những thông tin về nhau, dù còn ít ỏi. Đi về thì hát với hò, rồi thì uống trà đá (cái này kinh phí là do đi quét rác các bạn lượm được 10k ^_^), về đi giữa đường mình khám phá ra một cái ống nước đang chảy tuy ít liền nhảy vào rửa (tự hiểu rồi, cả mấy đứa nhí nhảnh xúm lại), anh bảo vệ tốt bụng vặn nước chảy to hơn cho rửa. Đang nóng nực, rửa xong cảm thấy thật sảng khoái.
Lấy được vài cái nick name, làm quen được với vài người bạn mới đầy vui vẻ, nhiệt tình, nhí nhố chụp được vài pô lang thang khắp các máy ảnh của thiên hạ. Phải đi xin từng cái nick để xin ảnh về hihihi...
Chiều về quyết định cúp cua, bỏ học đi trồng cây tiếp ở Q9 tại CV văn hóa dân tộc. Trồng 50 cây sao. Nhưng mình đích thân trông thì chừng 20 cây, lại ko chống chèo chi hết. Cuối cùng là làm tượng trưng với xẻng màu, bình vòi sen baby, và để phần hậu kết cho người có trách nhiệm chính thức làm. Thiệt tình thì đây cũng là hoạt động tương trưng mang tính chất tuyên truyền tiếp. Cũng lại nhí nhố chụp ảnh, cũng lại máy của thiên hạ, cũng lại xin nick để xin ảnh... Mọi công việc đều có những ý nghĩa riêng của nó. Làm tượng trưng nhưng với hành động nhiệt thành, làm như thật, tấm lòng như thật nên ta thấy nó thật là ý nghĩa. Hơn nữa, hành động mà ta làm nó thiết thực và thực tế nên có thể mang lại ý nghĩa lớn hơn về mai sau. Người ta nói mưa dầm thấm lâu, có thể hôm nay ta làm chưa được chú ý nhưng nếu ta làm thường xuyên, tự ta làm gương, dần dần thì niềm tin của chúng ta sẽ được đền đáp. Nhìn lại tình cảm mà các thành viên dành cho nhau, dù chỉ trong thời gian ngắn ngủi nhưng khi nghe các nhóm khác không được như thế mình cảm thấy mình đã thành công trong vai trò của một nhóm trưởng. Mình thấy rằng ta không có gì là không làm được mà quan trong là ta có muốn hay không. Có người làm thực tế nhưng cũng cần có người tuyên truyền.
Cuối cùng là cảm nhận cho một ngày: Dù bị sốt, viêm họng, vẫn la khản cổ để viêm họng tiếp. Dù cúp cua học, không biết có kiểm tra bộ phận gì không nhưng vẫn không nuối tiếc. Vì đã làm được những việc có ý nghĩa, hiểu biết và yêu quê hương, môi trường hơn. Và vì đã sống bằng chính mình, chân thực và toàn vẹn, từng mơ ước mọi người sẽ biết quý trọng và yêu môi trường. Ở đây, mình đã góp một phần để thay đổi nhận thức của mỗi con người, vì ở đây ta thấy ta không đơn độc mà có rất nhiều người yêu quê hương, môi trường Việt Nam.
"Cảm ơn đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm ngày nữa để yêu thương"